nát đời Bính nếu tiếng bạc chót này Năm lại thua.
Sao lúc này đối với Bính món tiền lạ lùng thế? Bính tiếc món tiền được rồi
lại thua đi một cách chua xót khác thường.
Tám Bính lại mím chặt môi, dùng hết nghị lực, rón rón thò tay lên cái túi
đựng ví tiền. Nhưng Bính lại vội rụt tay ra... mắt Bính hoa lên... Bính càng
run... vì.. người lính có vẻ "sửng mòng"(1). Bỗng Tám Bính rú lên và mọi
người cùng kêu:
- Sấ... â... ấp... bố... ô... ốn!
- Ha ha sấp bốn...