- Tội nghiệp! Ai ngờ Năm Sài Gòn lại xử với chị tàn tệ như thế!
- Vâng, em biết thế là người ta tuyệt đường nhân nghĩa với em nên em phải
rầu lòng bỏ người ta.
Hai Liên cười nhìn Bính:
- Chị định bỏ hắn thật chứ?
Tám Bính không đáp ngay, ứa nước mắt, yên lặng hồi lâu rồi nghẹn ngào:
- Vâng!
Hai Liên lắc đầu, lấy mùi xoa chùi hộ nước mắt vừa vuốt tóc mai Bính, an
ủi: