- Em nào dám ngờ chị! Chị lấy người ấy bao lâu?
- Từ sau cái ngày chị em ta ăn chả nem ở Xuân lại ấy mà.
- Một năm rồi cơ?
- Phải.
- Có cháu nào chưa? à quên! Xin lỗi chị.
Dứt lời hai người cùng nhìn nhau, cùng chua với xót nhớ tới cái thời kỳ nhục
nhã, lúc nắm tay nhau than thở trong một gian buồng chật hẹp tối mờ. Hai
Liên chép miệng bảo Tám Bính: