- Anh Năm! Anh Năm!
Dứt lời, Bính lờ đờ hé mắt, nhưng chỉ thoáng cái lại nhắm nghiền, chân ruỗi
căng ra với một sự buốt chói vô cùng ran khắp cảm giác, Hai Sơn dựt dựt vội
đám lông cu ly và khua lấy ít mạng nhện, xé khăn mặt quấn chặt bàn tay
Bính với hai vị thuốc cấp cứu kia.
Bình tĩnh hẳn, nằm thẳng, răng cắn chặt môi, cố im lặng để Hai Sơn dịt chỗ
đau. Nhưng mạng nhện và lông cu ly thấm máu, ướt sũng, cứ chực rơi buột
đi. Hai Sơn bối rối: