- Thật đáng tiếc!
Chương 20
Một buổi chiều gần tàn, nắng vàng nhạt, chân trời lặng lẽ mờ mờ sương.
Tám Bính đứng ở đầu toa chở hành khách hạng tư, trong cảnh vật bên đường
thấp thoáng chập chờn trong ánh nắng và khói sương. Giời tối dần. Rồi mưa
bụi. Gió rào qua những mặt ruộng mênh mông đen sẫm, tạt qua mặt Bính
những hạt mưa lấm tấm. Bính né lùi người vào bên cửa lối ra vào, đưa mắt
nhìn suốt một lượt:
- Phải cứ ngủ cho rõ say vào.