Phòng Hà Nội vợ chồng Bính "trúng" được luôn, và nhờ những thủ đoạn đưa
đón của Bính, công việc êm như ru, "hàng" "trôi" không vấp váp. Thấy thế,
Năm Sài Gòn chặc lưỡi bảo Hai Sơn:
- Về đi "dọc" đường này nếu không có Tám Bính tôi đến bó tay mất!
Năm phải phục thầm Tám Bính những khi Bính bình tĩnh suy tính rất chóng
trong các cơn nguy hiểm. Năm thật không ngờ từ ngày Tám Bính bị kẹp mất
một bàn tay, Bính lại trở nên một "bỉ vỏ" xuất trận gan trường lạ thường.
... Như ngày tháng năm mới rồi, Tám Bính không nhanh mắt, không mau trí
khôn thì Năm Sài Gòn vừa bị bắt, vừa bị đòn đau trên một chuyến xe lửa rất
đông.