Phòng Nam Định ngày hai mươi ba tháng chạp cùng bọn thuỷ thủ đều nhớ
ngay ông cụ già kèm nhèm bị mất cắp, lếch thếch ôm đứa bé vừa đi mếu
máo. Chuyến tàu ấy, boong trên boong dưới đông nghịt hành khách và hàng
hóa. Tiếng cười nói ồn ào và tiếng máy chạy ầm ầm huyên náo như cái chợ
to về ngày hội.
Đêm khuya rồi hành khách vẫn còn trò chuyện trò ran ran. Họ nói những
chuyện không đâu, từ đời Tam hoàng, Ngũ đế, những chuyện bịa đặt, yêu
ma, thần quỷ để cho qua một đêm đằng đẵng. Có lắm cụ già nghễnh ngãng,
câu được câu chăng, cũng cố lắng tai nghe và nhiều người đàn bà cho con bú
mê chuyện quá quên cả con nằm trong lòng đã ngủ mà không kéo yếm
xuống. Có lắm cô gái lơ đãng ngả hẳn cặp đùi lên người nằm bên.