gọn trên chiếc chiếu hẹp. Họ gối đầu lên đùi nhau như những cặp tình nhân
âu yếm. Khói thuốc làm họ không quản gì quần lành áo rách, hay già trẻ, hay
đạo mạo, bốp chốp, mà chỉ biết có ngọn đèn thon thon thỉnh thoảng hơi rung
rung trong chiếc chụp bằng vỏ chai cắt ngắn, và điếu thuốc thơm tho phân
phát sao cho đáng với số tiền từng người bỏ ra mua.
Một người đàn ông đứng tuổi nằm đối diện ngọn đèn, kéo xong điếu sái nhất
thì ì ạch nhỏm dậy, tự rót nước uống vừa cất giọng nhè nhè nói:
- Cụ phó Tống ngủ rồi à? Cho vài câu Bao Công kỳ án hay Võ Tòng sát tẩu
đi chứ?