Bính chạy lại, cuống quít lay người Ba. Thấy Ba cứng đờ, máu ở ngực, ở cổ
họng cứ tuôn ra. Bính ríu lưỡi nói:
- Thế này thì chết cả mất!
Nghe Bính nói không nên tiếng, Năm cười rộ lên, rồi lạnh lùng xốc Ba Bay
lên vai, chạy lùi lũi về phía bờ ruộng tận đằng xa.
Mảnh trăng vừa nhô ra khỏi đám mây xám, trút xuống cảnh vật một làn ánh
sáng xanh trong xanh bóng lẫn với sắc xanh đặc của ruộng rì rào.