Tám Bính vội to đèn soi mặt nó: gương mặt nó xám nhợt! Bính nhẹ vuốt mà
nó da thịt nó, giá ngắt. Bính gạt mớ tóc hung hung đẫm nước của nó lên thì
Bính càng rởn người. Nổi bật dưới ánh đèn một vết chàm dài hình con thạch
sùng kéo từ trán đến mang tai bên phải đứa bé, và một cái lẹm nhỏ trên mắt
cũng bên phải đập mạnh vào mắt Bính. Bính choáng váng, cố hết sức tỉnh trí
thêm nữa. Bính run run, đưa tay đặt nhẹ lên ngực đứa bé, Bính không thấy
trống ngực nó đập nữa. Bính hoảng hốt ghé áp tai vào mỏ ác nó, Bính thấy
nó chỉ còn là cái xác chết lạnh như đồng...