thân xác đang độ mãn khai giữa lúc ngủ say, trong cơn điên cuồng bất loạn
tâm thần vì lòng đố kỵ nhỏ nhen của một con hoang thú dã man sống giữa
thời kỳ khoa học tiến bộ. Tuyết Phương tới tấp nhận chịu những mũi dao oán
hận oan nghiệt đâm nát thân thể của nàng để rồi lìa đời không kịp một lời
trăn trối, để rồi hồn phách của Tuyết Phương cùng tận ngỡ ngàng thoát bay
ra ngoài thân xác đầy tiếc nuối mà chưa kịp hiểu được vì sao, để rồi hồn
thiêng cô gái trẻ phải chết bất đắc kỳ tử chưa biết sẽ phải tiêu diêu nương tựa
ở cõi nào.