thầm lặng quan sát dáng điệu đi đứng, ngôn từ, thói quen cùng những sở
thích thường lệ của Tâm Giao. Và, bà đã có câu trả lời rõ rệt. Nhất là, ở
những nơi những lúc nửa sáng nửa tối, bà tập trung sự chú ý nhìn vào một
nửa khuôn mặt của con gái bà. Bà nhận diện thực rõ ràng khuôn mặt của
Tâm Giao một nửa thấy bên ngoài có phần ánh sáng. Còn một nửa bên kia,
chìm khuất vào phần bóng tối mờ mờ phảng phất dáng dấp nhân diện của
Tuyết Phương, tuy không được rõ nét, nhưng khi cần, bà xử dụng một nhãn
thức xuất thế phi thường đã giúp cho bà hiểu một nửa sự sống là của Tâm
Giao, một nửa trú thân giờ đây đã do Tuyết Phương ngấm ngầm biểu thị và
đốc thúc những quyết định thầm kín của Tâm Giao.