thể tự chủ được... Anh đã phá hoại... Phá hoại Tâm Giao. Anh biết phải làm
sao bây giờ?
Gương mặt thành khẩn của người thanh niên nói lên tất cả nỗi niềm ái
ngại ăn năn. Chàng không hề có chút chủ tâm cố ý dụ dỗ và phá hại đời con
gái của Tâm Giao. Nhưng mọi việc đã diễn ra trong khoảng thời gian rất
mực bình thường.
Phần Tâm Giao như đang phải sống lẫn lộn trong một trạng thái nửa tỉnh
nửa mê. Nửa cũng ái ngại muộn phiền, nửa còn lại thì tỏ ra hoàn toàn hưng
phấn, khiến khuôn mặt của Tâm Giao có lúc rạng rỡ vô bờ, khi thì trĩu nặng
mối ưu tư da diết.