Tát và niệm bài kinh cứu khổ cứu nạn như thời thơ ấu mẹ tôi thường dạy tôi
nên làm như vậy mỗi khi đối diện với những nguy nan, cũng như trước ngày
vượt biên, nhiều người thân nhắc nhở cho tôi biết quyền năng linh hiển
thường hay ra tay cứu vớt những người vượt biển gặp khổ nạn của Phật Bà
và chí thành tụng niệm khi giáp mặt với những nan nguy sẽ được tai qua nạn
khỏi.
Tôi giữ nhân đức tin và tha thiết kêu xin với lòng thành tâm khấn nguyện
cho tai họa xảy đến cho tôi lúc ở trên tàu sớm chấm dứt để khỏi phải chịu
thêm những đau đớn khổ hình trước sức dày vò điên loạn của những tên hải
tặc man ri đầy thú tính. Nhưng Phật Trời yên lặng làm ngơ không ra tay cứu
vớt để cho tôi, sau đó tôi phải chết thảm, linh hồn tôi bị sa vào thế giới hoang
vu đói khổ trăm bề, không trông đợi được bất cứ sự lợi ích nào và mãi kéo
dài kiếp đọa đày của loài hồn lang thang đói lạnh. Thử hỏi, tôi còn điều gì để
tin tưởng được nữa? Như ông đã biết đó! Trong lúc quá đau đớn kinh hoàng,
cầu xin thiêng liêng, thiêng liêng không đoái tưởng linh ứng, tôi quay lại cầu
cứu với cả "thằng này".