cho số phận không may của hồn ma nữ tên Trâm đang rành mạch kể ra hết
tâm sự u uẩn của mình. Ðợi cho nỗi ngậm ngùi trong lòng cô gái đầy tội
nghiệp lắng xuống, vị pháp sư nhìn cô thương xót, và bày tỏ những cảm nghĩ
của ông vừa thoáng hiện trong đầu:
— Cô trả thù và hành hạ người ta như vậy đã quá đủ rồi! Thôi, cô hãy
tha cho người ta, nên đem ân báo oán để hồi hướng công đức cho chính
mệnh nghiệp của mình.