chiến, nên nằm sâu tít trong rừng đèo heo hút gió, cây cối um tùm rậm rạp
với rừng cỏ tranh che lấp đầu người. Có hai con đường độc đạo, quanh co
nhỏ hẹp, nằm khuất trong đám cỏ tranh dành để đi bộ từ công trường ra tới
xóm nhà dân cách khoảng chừng hai cây số với đầy rẫy những lỗ bom đào
sâu dưới đất, miệng rộng như những cái ao khổng lồ. Người đi bộ nếu lỡ
trượt chân rớt xuống, không có người trông thấy để rồi tìm cách thả dây kéo
lên thì xem như chết chắc vì khó lòng một mình người đó có thể tìm cách
nắm được các nhúm cỏ tranh trơn tuột mà leo lên miệng hố cong vòng như
cái lòng chảo sâu hoắm này. Ðã có ít nhất vài ba lần, các công nhân cơ hữu
thuộc đội lao động thanh niên xung phong, vào những buổi chiều chán ngán
cơm hẩm cá thiu ở công trường, họ chịu khó đi bộ ra xóm nhà dân bỏ tiền túi
ra để có những bữa cơm "cải thiện", thay thế cho những bữa ăn quá đỗi đạm
bạc, chỉ có vài bát cơm hẩm trong khẩu phần ẩm thực với vài ba con cá khô
mục hoặc nhúm rau xanh tự trồng với vài muỗng nước muối mặn chát thay
thế cho món ăn mặn hàng ngày.