nấy đã gần như quen thuộc lắm với những hiện tượng vô hình hiện lên phá
phách một cách vô tích sự này, cho đến gần ngày tôi tôi sanh nở đứa con đầu
lòng, khi tôi bắt đầu đau đớn chuyển bụng đến ngất đi tự lúc nào tôi cũng
không hề hay biết. Chỉ có về sau này, sau khi qua hết mọi chuyện, tôi được
mẹ tôi và chồng tôi kể lại cho tôi nghe đầu đuôi diễn tiến mọi sự việc.
Cái thai trong bụng của tôi thì quá lớn, trong khi tôi lại là một sản phụ
mới sanh con so lần đầu. Sau hơn mười mấy tiếng đồng hồ đau đớn, tôi bị
ngất đi và đã được chuyển ngay vào phòng giải phẩu sau cái quặn đau cuối
cùng đến độ tôi phải tắt thở để rồi tim tôi ngừng đập. Tất cả mọi người đã tận
lực áp dụng hầu hết các phương pháp khoa học hiện đại để hồi sinh cho tôi,
nhưng thần thức của tôi vẫn không chịu trở lại. Vào lúc các vị bác sĩ sản
khoa muốn buông suôi bỏ cuộc...