tinh vi, chúng tôi lùng sục mua rẻ những mặt hàng lấy từ những con buôn từ
vùng biên giới gồm nào là thịt, mỡ heo, củi, gạo, đường, sữa, thuốc lá, v.v...
Thật là những con số lợi nhuận rất đáng ca ngợi và hoan hỉ đối với cách lái
xe lương tháng vài chục bạc èo uột như chúng tôi.
Từng bọc tiền lời kiếm được thường xuyên mỗi ngày đưa địa vị lao động
của nhóm anh em tài xế chở đá chúng tôi đến một giai cấp tiền bạc rủng rỉnh
đề huề, dù chỉ ngụy trang dưới một hình thức ngấm ngầm, hoàn toàn trái
nghịch với bộ dạng lem nhem dầu mỡ, mồ hôi dầm dề trên những bộ quần áo
bảo hộ lao động bạc phếch vì nắng cháy của đám lái xe chúng tôi. Lúc đã
kiếm chác được khá nhiều tiền, chúng tôi cũng biết cách "xử lý" đúng điệu
giang hồ với Chú Chín chủ nhiệm công trường, anh phó chủ nhiệm, ban an
ninh, đội bảo vệ... Tóm lại, kẻ nhiều người ít, tùy theo chức năng, tùy theo
tình hình mà chia chác để giữ mối kiếm ăn lâu dài trong khi cả nước đang
dần dần kéo nhau đi vào thời kỳ lang thang đói rách. Bọn công nhân Ngụy
chúng tôi thừa đủ kinh nghiệm khôn ngoan nên luôn luôn áp dụng cung cách
ăn đồng chia đủ với tất cả mọi thành phần cán bộ viên chức thẩm quyền liên
hệ, ngay cả các đội kiểm tra kinh tế trên các tuyến đường chúng tôi qua lại
hàng ngày, chúng tôi cũng không quên đáp lại xứng đáng thái độ làm ngơ
của "các đồng chí" mỗi lần nhận ra đoàn xe chở đá từ Công Trường Hồ Chứa
Nước Dầu Tiếng hàng chục chiếc xe nối đuôi nhau chạy qua...