và yêu cầu ông ta giúp tôi thực hiện ước muốn đó. Ông ta mặc khải tư tưởng
ngay lập tức để cho tôi có thể hiểu được rằng:
— Chưa phải lúc bà được đến nơi đây. Bà còn cả một đời sống thật dài ở
phía trước. Tôi có cho bà ở lại không những tôi hủy hoại kiếp sống của bà
mà còn gây ra sự liên can đến rất nhiều người khác. Bà không nhớ bà đang
có thai hay sao? Ðịnh mệnh của thai nhi này cần được thực nghiệm ở thế
gian. Tôi không phải là người có uy quyền để cho đứa bé mất đi cơ hội chào
đời của nó, lại càng không thể giúp bà chấm dứt mọi nghiệp nợ với thế gian,
với chồng con cùng với những người thân yêu của bà. Bà hiểu chứ?