bừng mắt ra trông thấy tất cả mọi người đang đứng vây chung quanh chỗ tôi
đang nằm. Chồng tôi cũng đang hiện diện, chàng còn đang đeo một cái mask
của nhà thương để ngăn cản sự nhiễm trùng. Gương mặt chàng đổ mồ hôi
mồ kê vã ra từng giọt có lẽ vì phải trải qua những giây phút cực kỳ lo âu
trong lúc tim tôi ngừng đập.
Một bà bác sĩ vốn là chỗ bạn bè thân quen còn đứng ở đó ra hiệu cho cô
y tá bồng đứa con gái mới được giải phẫu để lấy ra một cách an toàn:
— Vậy là chị Phượng có thể an tâm rồi nhé! Bà quay lại nhìn về phía
chồng tôi:
— Mừng anh chị đã có con gái đầu lòng. Cháu khỏe mạnh và thật xinh
đẹp như chị đây này.