— Tôi đã có con với Hùng. Ðứa con này là do cả hai vợ chồng chúng tôi thành tâm cầu khẩn nên mãi đến nay mới có. Tôi mong cô hãy dành cho chúng tôi một cơ hội để cho đứa nhỏ được chào đời... Hồn Thảo Chi phá ra cười nghe thật rùng rợn: — Ai bảo nó là con của cô? Nó là con của tôi mới đúng! Cô quên mất rằng cô lấy Hùng đã gần mười năm, sao đến giờ này cô mới có thể thụ thai? Các vị bác sĩ chẳng từng nói cho cô biết là thể chất của cô không có thụ thai là gì? Cô phải hiểu điều này hơn ai hết chứ!