— Gọi trên tôi là Hiền. Chú là chú Dũng phải không? Huỳnh Thanh Dũng. Chú bằng tuổi cậu em ruột của tôi, tên nó là Bình, Lê Phước Bình, vợ chồng Bình có nhà ở vùng Huntington Beach, nếu chú muốn, tôi đưa địa chỉ của Bình để chú lại đó thăm chơi. Năm nay chú với em tôi vừa tròn ba mươi mốt tuổi, có lẽ vì thế mà chú cũng như Bình hay có nhiều biến cố xảy đến trong năm nay. Chú có biết ông bà mình thường nói “băm mốt chưa qua, băm ba đã tới” là muốn ám chỉ cái gì không? Tôi lắc đầu để yên cho chị Hiền giải thích: — Ở lớp tuổi này, nhất là từ ba mươi mốt đến ba mươi ba như người Việt mình hay bàn luận, thường có những xui xẻo bất ngờ kéo dài, coi như ai bước đến tuổi này cũng thười khi gặp những rủi xui khúc mắc, từ tuổi ba mươi mốt đến lúc qua hết tuổi ba mươi ba mới mong mọi sự được hanh thông may mắn. Chú với Bình chắc cũng sắp sửa vượt qua cái “đốt” hạn này rồi, đừng lo ngại nữa. Tai nạn vừa đe6’n, rồi cũng sẽ được ổn thỏa mà thôi.