Chiếc xe của chú đã bị hư hỏng hết rồi, xem đó như của đi thay người, chú chỉ bị bất tỉnh đã là may mắn lắm! Tôi nói ra sự thắc mắc của mình với chị: — Sao chị biết rõ về em quá vậy? Chị mỉm cười ra vẻ dễ hiểu: — Tôi biết được như vậy qua các giấy tờ tùy thân của chú, có gì lạ đâu! — Nhưng tại sao lại có người qua đường tại khúc quanh hoang vắng này vậy chị? Chị trả lời nhưng tia mắt nhìn về một phía khác: — Ở đâu mà chẳng có người. Bóng người băng ngang qua đoạn đường dốc này để tai nạn phải xảy đến cho chúng cũng là điều hơi nghịch lý nhưng chắc là phải có nguyên do... Chị Hiền ngưng một lát, chị nói cho tôi biết thêm một chi tiết khá bất ngờ: