Nếu không có chị đưa về nằm đây, chẳng biết sẽ ra sao! Nếu em bị chết trong tai nạn này chắc là thảm khốc lắm! Chị Hiền nói ra chiều thành thạo: — Sống chết đều có số mệnh hẳn hoi. Số chú còn sống lâu lắm, lo gì. Thôi, đêm đã khuya rồi, tôi còn phải đi ngủ. Chú cũng phải ngủ bây giờ. Nghe chị nói như vậy tôi chỉ cho rằng chị muốn tôi ngủ sớm cho chóng phục hồi sau tai nạn, phần chị, chắc chị không muốn ngủ đâu, vì tôi thấy chị Hiền lúc đó chẳng tỏ ra mệt mỏi hay buồn ngủ tí nào. Ít phút sau thì tôi chìm sâu vào giấc ngủ từ lúc nào tôi cũng không hề hay biết. ... Tôi choàng tỉnh thức giữa vùng ánh sáng choang choang của những hộp đèn ống trong căn phòng bệnh viện.