Tôi nhớ chồng mình đang sống ở Tokyo nên mới dắt díu hai đứa con thất thểu như kẻ ăn mày quay ngược về Tokyo, rồi vì không có căn nhà nào khác để dọn đi nên mới nhờ vả người thợ mộc sửa chữa qua loa căn nhà hư hỏng hơn phân nửa đó, quay trở lại cuộc sống đầm ấm của gia đình như trước kia, vừa mới thở phào được một chút thì tâm tính chồng tôi thay đổi. Tòa soạn báo bị hư hại, rồi những người đứng đầu tranh cãi nhau về vốn liếng nên cuối cùng phá sản, chồng tôi lập tức trở thành kẻ thất nghiệp, nhưng vì làm việc cho tòa soạn báo nhiều năm nên có rất nhiều người quen biết, trong số đó có một vị có thế lực xuất vốn ra thành lập một nhà xuất bản mới, và đã xuất bản được hai ba chủng loại sách. Nhưng công việc xuất bản rồi thì việc mua giấy cũng thất bại, tổn thất khá lớn, chồng tôi mang nợ rất nhiều, nên mỗi ngày ngơ ngẩn rời khỏi nhà rồi đến tối trở về với bộ dạng mệt lử, vốn trước đây là người ít nói từ dạo ấy thì câm lặng luôn.