“Thì em cứ nói với bọn trộm là ông chồng tôi bị điên rồi. Bọn trộm chắc cũng không nỡ ra tay với người điên đâu.” Vì không có lý do gì để phản đối chồng đi du lịch, tôi mới mở ngăn tủ định lấy đồ mùa hè của chồng ra, nhưng tìm khắp nơi mà chẳng thấy. Tôi xanh xám cả mặt. “Không có. Chuyện gì vậy nhỉ? Mình ở nhà hoang hay sao?” “Anh bán rồi.” Chồng tôi cười mà như sắp khóc, trả lời như vậy. Tôi kinh ngạc nhưng giả vờ như không. “Nhanh vậy sao?” “Cái này còn ghê gớm hơn cả ăn trộm nữa đấy.” Tôi nghĩ chắc chắn là chồng cần tiền vì người đàn bà ấy. “Vậy thì anh sẽ mặc gì đây?”