Lại cặm cụi với bản vẽ, hắn thở dài miết ngón cái qua lớp chì than, hoàn thiện bờ môi dưới đầy đặn của nàng. Tờ giấy tẻ nhạt này, bản sao đáng kinh này, lại là cách duy nhất để hắn chạm tới nàng. Rồi, khi ngồi thẳng lại trên chiếc ghế tựa bọc da, hắn cảm thấy nó. Một luồng hơi ấm khẽ phả vào gáy hắn. Là nàng. Nàng chỉ mới đứng kề bên mà trong hắn đã dấy lên một xúc cảm kỳ lạ mãnh liệt, như sức nóng toả ra từ một khúc gỗ vừa cháy rụi trong lửa vậy. Hắn biết mà không cần quay lại: Nàng ở đó.