Hắn vơ những bức chân dung vào lòng hòng che dấu nhưng, chẳng thể dứt khỏi những hình ảnh của nàng. Mắt hắn dừng tại chiếc trường kỷ bọc vải màu ngà phía bên kia phòng khách nơi chỉ mới mấy giờ trước, nàng bất ngờ xuất hiện tại buổi tiệc muộn hơn tất thảy trong chiếc váy lụa dài phớt hồng, vỗ tay tán thưởng người con gái lớn của vị chủ nhà sau một khúc nhạc clavico tuyệt diệu. Ánh mắt hắn thoáng lướt qua căn phòng tới hàng hiên bên ngoài cửa sổ, nơi mới hôm trước, nàng đã khiến hắn rùng mình với những cánh mẫu đơn dại trắng muốt nắm trong tay. Nàng vẫn cứ nghĩ sức hút toả ra từ hắn là tự nhiên, rằng những cuộc chạm mặt thường xuyên trên ban công đơn thuần chỉ là … những trùng hợp lý thú. Thật quá đỗi ngây thơ! Hắn sẽ chẳng bao giờ tiết lộ với nàng—bí mật hắn luôn phải chịu đựng một mình.