Cô và Trevor đang đùa nhau cả buổi tối hôm đó, đuổi nhau đến dãy cabin bên hồ, cách biệt hoàn toàn khỏi bữa tiệc. Cô đã cố gắng giải thích đó là một trong những đêm tuyệt vời nhất trong đời cô, cho đến khi nó trở thành tồi tệ nhất. Cô đã mất rất nhiều thời gian hồi tưởng lại đêm hôm ấy, nhớ lại tiếng cười của Trevor, cảm nhận lại đôi bàn tay anh vòng qua eo mình và cố thương lượng với bản thân rằng mình thật sự vô tội. Thế nhưng vào lúc này đây, mọi phép tắc vào luật lệ ở ngôi trường Kiếm và Thánh Giá này dường như đang chống lại ý niệm đó, như đang buộc tội cô là một kẻ nguy hiểm và cần phải được quản giáo. Luce cảm thấy một bàn tay rắn chắc đặt lên vai mình.