“Tớ đang nghĩ có thể dùng người hầu mới của mình rồi đây.” Cánh cửa bước vào hành lang rung lên rồi mở ra và cậu trai cao gầy với đôi mắt xanh lá bước vào. Cậu ta lắc đầu rồi nói với Luce, “Nơi này không ngại làm mấy trò như khám người đâu. Nên nếu cậu đang giấu bất cứ thứ đồ nguy hại nào”—cậu ta nhướn mày và ném một vài thứ không-hiểu-là-cái-gì vào trong thùng—”tự cứu mình đi.” Đằng sau Luce, Arriane cười khùng khục. Cậu ta ngay lập tức ngẩng lên, khi cặp mắt cậu xác nhận Arriane, cậu mở miệng ra rồi lại ngậm vào giống như không biết bắt đầu thế nào.