Cô khép chặt mí mắt lại. Tất cả những gì cô muốn ở ngôi trường Kiếm và Thánh Giá này là một khởi đầu mới, một nơi mà mọi người không nhìn cô theo cái cách Arriane đang nhìn cô bây giờ đây. Sáng nay ở cổng trường, lúc bố thì thầm bên tai cô câu châm ngôn của gia đình Price—”Nhà Price vững như tường đồng chắc như vách sắt”—lúc đó thì chắc thật nhưng giờ Luce cảm thấy tường đồng xiêu vẹo, vách sắt ngổn ngang. Cô giật mạnh tay ra. “Vậy, sao cậu lại bị thế này?” cô hỏi, mắt cụp xuống. “Có nhớ lúc cậu ngồi im thin thít tớ đã chẳng ép cậu khai ra lý do phải vào đây không?”