Cô liếc nhìn Daniel lần nữa. Cậu ta tháo kính, gài nó vào trong áo khoác rồi ngước nhìn về phía cô. Cái nhìn đụng trúng cô và Luce để ý thấy đôi mắt cậu mở to rồi rất nhanh sau đấy nheo lại như gặp chuyện đáng ngạc nhiên. Nhưng không chỉ có thế —mà còn hơn thế. Khi cái nhìn ấy ôm trọn cô, cô cảm thấy hơi thở nghẹn lại trong họng. Cô nhận ra cậu ta ở đâu đó. Rõ ràng cô nhớ là đã gặp ai đó giống cậu ta. Rõ ràng cô nhớ cái cảm giác hối thúc dồn dập như lúc này đây. Rồi cô nhận ra ánh nhìn của hai người vẫn đang hút lấy nhau đến khi Daniel thoáng cười với cô. Một cảm giác ấm áp dễ chịu vụt lướt qua người khiến cô phải nắm chặt lấy tay ghế để khỏi ngã nhào.