Mẹ Chí tôn chậm rãi gật đầu.
“Công chúa,” Edric nói, “hãy lựa chọn. Nàng đã được chọn để trở thành công cụ của vận mệnh, thứ công cụ tinh vi nhất...”
“Giữ lời khen của ngươi lại cho những kẻ có thể bị nó làm lung lạc,” Irulan nói. “Lúc trước ngươi nhắc tới một hồn ma, bóng ma chúng ta có thể dùng để lung lạc Hoàng đế. Hãy giải thích đi.”
“Người dòng họ Atreides sẽ tự đánh bại mình,” Edric hể hả.
“Đừng có nói những điều khó hiểu nữa!” Irulan cáu kỉnh. “Bóng ma này là gì vậy?”
“Một hồn ma rất khác thường,” Edric nói. “Nó có tên và nó có cơ thể. Cơ thể - đó là da thịt của kiếm sĩ lừng danh Duncan Idaho. Cái tên...”
“Idaho đã chết,” Irulan nói. “Paul thường thương tiếc sự mất mát đó trước mặt ta. Hắn đã thấy chiến binh Sardaukar của cha ta giết Idaho.”