Những lời ông ấy từng nói văng vẳng lại trong đầu Paul: “Người cai trị gánh vác trách nhiệm không thể chối bỏ đối với những kẻ bị trị. Anh là người làm ruộng. Điều này đôi khi đòi hỏi anh phải có một cử chỉ yêu thương không vụ lợi mà có thể chỉ khiến những người mà anh trị vì thấy nực cười.”
Người ta vẫn còn trìu mến nhớ tới ông.
Còn ta đã làm gì cho cái tên Atreides? Paul tự hỏi mình. Ta đã thả sói vào giữa bầy cừu.
Trong giây lát, chàng ngẫm lại về tất cả những chết chóc và bạo lực đã diễn ra nhân danh mình.
“Lên giường ngay!” Chani nói với giọng gay gắt mà Paul biết có thể khiến thần dân Đế quốc sửng sốt.
Chàng phục tùng, nằm xuống gối đầu trên tay, thả mình theo lời ru dễ chịu mà những cử chỉ quen thuộc của Chani mang đến.