“Chỉ có thằng ngốc mới nghĩ như thế.”
“Em không phải là kẻ ngốc, tình yêu của em.”
Giận dữ choáng ngợp tâm trí chàng. “Ta chưa bao giờ nói nàng như thế! Nhưng chúng ta không bàn về cuốn tiểu thuyết lãng mạn chết tiệt nào đó. Chúng ta có một nàng công chúa thứ thiệt ở cuối hành lang kia. Cô ta đã được nuôi dạy trong tất cả những mớ mưu đồ dơ bẩn của một triều đình đích thực. Với cô ta thì bày mưu tính kế cũng tự nhiên như là viết những bản sử ký ngu xuẩn đó.”
“Chúng không ngu xuẩn, chàng yêu.”
“Có lẽ là không.” Chàng kìm được cơn giận và nắm lấy tay nàng. “Ta xin lỗi. Nhưng con đàn bà đó mưu tính quá nhiều - âm mưu lồng trong âm mưu. Nhượng bộ cho một tham vọng của cô ta thì rồi nàng sẽ va phải một tham vọng khác mà thôi.”
Chani nói dịu dàng: “Không phải em lúc nào cũng nói như vậy sao?”
“Đúng, dĩ nhiên là nàng luôn nói vậy.” Chàng nhìn nàng. “Vậy thì nàng thực ra là đang muốn nói với ta điều gì đây?”