Câu phương ngôn của dòng Bene Gesserit chợt xuất hiện trong đầu: Sử dụng quyền năng thô sơ là biến mình thành vô cùng yếu đuối trước những quyền năng vĩ đại hơn.
“Em biết điều đó làm chàng giận,” Chani nói và chạm vào tay chàng. “Đúng là bộ tộc đã làm hồi sinh những nghi thức cũ và lễ hiến tế máu, nhưng em không tham gia vào những việc ấy.”
Paul thở thật sâu, run rẩy. Dòng thị kiến đã tan, trở thành một nơi sâu thẳm, tĩnh lặng với những dòng chảy có sức lôi cuốn mạnh mẽ nhưng nằm ngoài tầm với của chàng.
“Xin chàng,” Chani nài nỉ. “Em muốn có con, đứa con của chúng ta. Chẳng lẽ điều đó xấu xa sao?”
Paul vuốt tay nàng đang chạm vào chàng, rồi tách người ra. Chàng rời khỏi giường, tắt đèn cầu rồi bước qua phòng tới cửa sổ ban công, mở bức màn rủ. Trừ mùi ra, sa mạc bí hiểm không thể thâm nhập vào đây. Một bức tường không cửa sổ vươn lên trời đêm phía trước. Ánh trăng xiên nghiêng xuống khu vườn rào, những hàng cây đứng gác với lá bản rộng và ẩm ướt. Chàng thấy một hồ cá phản chiếu sao trời giữa những tán lá, những túi hoa sáng trắng rực rỡ trong bóng tối. Trong giây lát, chàng nhìn khu vườn qua cặp mắt của người Fremen: xa lạ, đầy hăm dọa và nguy hiểm vì lãng phí nước.