“Hồi còn trẻ tôi từng du ngoạn tới đó cùng nhóm những người Diện Vũ anh em tôi.”
“Vậy thì anh hẳn là người Diện Vũ,” Farok nói. “Diện mạo anh làm tôi băn khoăn. Nó gợi tôi nhớ tới một người tôi từng biết ở đây.”
“Duncan Idaho?”
“Đó, đúng rồi. Một kiếm sĩ dưới trướng Hoàng đế.”
“Người ta bảo hắn đã bị giết.”
“Người ta nói vậy,” Farok đồng tình. “Thế anh thực sự là đàn ông chứ? Tôi đã nghe kể rằng người Diện Vũ là...” Ông nhún vai.
“Chúng tôi là người Jadacha lưỡng tính,” Scytale đáp. “Tùy ý chọn giới tính cho mình. Lúc này thì tôi là đàn ông.”
Farok mím môi nghĩ ngợi, rồi lên tiếng: “Tôi cho gọi đồ ăn thức uống nhé? Anh uống nước không? Hay là hoa quả đông lạnh?”
“Nói chuyện là đủ rồi,” Scytale nói.
“Ý khách bao giờ cũng là mệnh lệnh,” Farok nói và ngồi xuống trên đệm đối diện Scytale.
“Abu d’ Dhur thiêng liêng, Cha của những Con đường Thời gian Vô hạn,” Scytale nói. Rồi hắn nghĩ: Đấy! Mình đã nói thẳng với ông ta là mình được một Người Lái tàu của Hiệp hội gửi tới, khoác trên mình sự che giấu của Người Lái tàu.