“Ba lần thiêng liêng,” Farok nói, đan hai tay vào nhau đặt trong lòng theo đúng lễ nghi. Đó là hai bàn tay già nua, gân guốc.
“Thứ nhìn thấy từ xa chỉ để lộ những điều cơ bản nhất,” Scytale nói, biểu lộ rằng hắn muốn thảo luận về Thành lũy pháo đài của Hoàng đế.
“Cái gì đen tối và xấu xa thì có thể bị thấy là xấu xa từ bất cứ khoảng cách nào,” Farok nói, nhắc rằng nên trì hoãn.
Tại sao? Scytale phân vân. Nhưng hắn hỏi: “Sao con trai ngài lại bị mù?”
“Quân phòng ngự Naraj dùng bom Thạch thiêu,” Farok nói. “Con tôi ở quá gần. Nguyên tử học đáng nguyền rủa! Ngay cả Thạch thiêu cũng nên bị luật pháp cấm.”
“Nó đi ngoài mục đích của pháp luật,” Scytale đồng ý. Rồi hắn nghĩ: Thạch thiêu tại Naraj! Chúng ta không được biết điều đó. Sao lão già này lại nhắc tới Thạch thiêu ở đây?
“Tôi muốn mua mắt Tleilaxu cho nó từ thượng cấp của anh,” Farok nói. “Nhưng trong quân đội thường lưu truyền rằng mắt Tleilaxu làm chủ nhân của chúng trở thành nô lệ. Con tôi bảo tôi rằng những đôi mắt này làm từ kim loại còn nó là từ máu thịt, cho nên sự kết hợp đó là sai trái.”
“Nguyên lý của một vật phải phù hợp với ý nghĩa gốc của nó,” Scytale tìm cách lái cuộc nói chuyện trở về thông tin hắn muốn có.