Farok mím chặt môi, nhưng rồi ông ta gật đầu. “Cứ nói thẳng nếu anh muốn. Chúng ta phải đặt lòng tin vào Người Lái tàu của anh.”
“Ngài đã bao giờ vào Vương thành chưa?” Scytale hỏi.
“Tôi từng ở đó dự yến tiệc chào mừng chiến thắng Molitor. Trong mớ đá đó rất lạnh dù đã có những lò sưởi không gian tốt nhất của giới Ixian. Đêm trước đó thì chúng tôi ngủ trên nền đất cao ở Đền Alia. Ông ta trồng nhiều cây ở đó, anh biết đấy, cây từ nhiều thế giới. Bọn Bashar chúng tôi mặc áo
choàng xanh đẹp nhất và có bàn sắp riêng cho mình. Chúng tôi ăn uống quá no say. Vài điều tôi thấy khiến tôi ghê tởm. Các thương binh lê bước đi vào, chống nạng. Tôi không nghĩ Muad’dib của chúng ta lại biết ông ta đã biến bao nhiêu người thành tàn phế.”
“Ngài phản đối buổi tiệc?” Scytale hỏi. Hắn từng biết về những cuộc truy hoan của người Fremen bị kích động bởi bia tẩm hương dược.
“Nó không giống như sự hòa hợp tâm hồn chúng tôi thường có ở sietch,” Farok nói. “Không có tau. Để giải trí, binh lính có tụi nữ nô, và đám đàn ông kể cho nhau nghe những chuyện chinh chiến và thương tích của mình.”
“Vậy là ông đã ở trong đống đá lớn đó,” Scytale nói.