“Thái độ của quân đội Fremen về cuộc Thánh chiến của Muad’dib giờ thế nào?” Scytale hỏi. “Họ có phản đối việc biến Hoàng đế của mình thành một vị thánh không?”
“Hầu hết còn chẳng nghĩ tới chuyện đó,” Farok trả lời. “Họ nghĩ về cuộc Thánh chiến cũng như tôi đã nghĩ về nó - hầu hết bọn họ. Đó là một nguồn trải nghiệm, phiêu lưu và tài lộc lạ lùng. Cái chốn địa hào dơ dáy mà tôi đang sống này” - Farok chỉ cái sân - “tốn sáu mươi lida hương dược. Chín mươi kontar! Đã từng có lúc tôi thậm chí còn không tưởng tượng ra nổi sự giàu có tới mức này.” Ông lắc đầu.
Phía bên kia sân, cậu thanh niên mù dạo những nốt nhạc của một bản ballad ái tình trên cây đàn chín dây.
Chín mươi kontar, Scytale nghĩ. Thật lạ lùng. Giàu nứt đổ vách, rõ ràng là vậy. Ngôi nhà nhỏ của Farok sẽ là lâu đài ở nhiều thế giới khác, nhưng mọi thứ đều là tương đối, kể cả đơn vị kontar. Như Farok đây, liệu ông ta có biết từ đâu ra hệ đo lường mà ông ta dùng để đo đống hương dược này không? Có bao giờ ông ta tự nghĩ rằng từng có thời một kontar rưỡi không quá sức tải của một con lạc đà? Có lẽ là không. Farok hẳn thậm chí còn chưa bao giờ nghe tới lạc đà hay thời đại Hoàng kim của Trái đất.