“Vậy sao?” “Nó nói về tạo hóa. Cát bay theo gió trong đêm, đó là tạo hóa.” “Cát bay theo gió...” “Khi anh tỉnh giấc, tia sáng đầu tiên cho anh thấy thế giới mới - tươi rói và sẵn sàng nhận dấu chân anh.” Cát không có dấu chân? Edric nghĩ. Tạo hóa? Hắn bỗng thấy lòng mình thắt lại lo lắng. Sự giam hãm trong bể, căn phòng xunh quanh, mọi thứ đều đổ dồn lên hắn, siết chặt lấy hắn. Vết chân trên cát. “Anh nói như người Fremen,” Edric nói. “Đây là cách nghĩ của người Fremen và nó truyền đạt tư tưởng,” Scytale đồng ý. “Bọn họ bảo rằng cuộc Thánh chiến của Muad’dib để lại dấu vết trên vũ trụ cũng giống như người Fremen để lại dấu chân trên cát. Chúng để lại dấu vết trong cuộc đời con người.” “Thì sao?” “Lại một đêm nữa tới,” Scytale nói. “Gió thổi.” “Phải,” Edric nói. “Cuộc Thánh chiến có giới hạn. Muad’dib đã sử dụng cuộc Thánh chiến và...” “Hắn không sử dụng cuộc Thánh chiến,” Scytale nói.