“Ngay cả Hoàng đế cũng có lúc phải chấp nhận nguy hiểm,” Paul nói. “Ta quyết định rồi. Hãy làm như ta ra lệnh.” Bannerjee miễn cưỡng dẫn người Diện Vũ rời khỏi phòng. Paul quay về phía màn hình trống sau bàn mình. Chàng thấy mình đang đợi hòn đá mù quáng bay tới từ độ cao nào đó. Có nên nói cho Bannerjee biết bản chất thực của nữ sứ giả này không? chàng phân vân. Không! Việc đó không được viết lên màn thị kiến của chàng. Ở đây, mọi sự chệch đường đều thúc đẩy bạo lực. Cần phải tìm thấy một khoảnh khắc điểm tựa, một nơi mà chàng có thể dứt mình ra khỏi thị kiến. Nếu khoảnh khắc đó tồn tại thực...