Nó đủ sáng để cho thấy đây là ngõ cụt. Không khí quanh chàng nồng lên mùi của máy chưng cất thu hồi nước. Thứ đó hẳn không được đậy kín nên mùi hôi hám mới thoát ra, để thoát một lượng hơi ẩm lãng phí tới nguy hiểm vào trời đêm. Thần dân của chàng đã trở nên bất cẩn làm sao, Paul nghĩ. Họ là triệu phú nước - lãng quên cái thời khi một người trên hành tinh Arrakis này có thể bị giết chỉ vì một phần tám lượng nước trong cơ thể mình. Tại sao mình lại do dự? Paul thầm hỏi. Đó là cánh cửa thứ hai xa phía cuối. Dù không được bảo thì mình cũng biết vậy. Nhưng chuyện này phải diễn ra chính xác. Vì vậy... mình do dự. Tiếng cãi cọ đột ngột vang lên từ ngôi nhà trong góc bên trái Paul.