Vết chai chân chim chạy dọc theo ngón cái và ngón trỏ của bà. Một phụ nữ Fremen hẳn sẽ tự hào trưng các vệt đó trong những ngày sietch, nhưng bà thấy chàng nhìn tay mình thì liền giấu chúng trong nếp áo thụng xanh nhạt. Paul nhớ lại tên bà - Dhuri. Cú sốc đến khi chàng nhớ về bà như một đứa trẻ, không phải như trong thị kiến về những giây phút này. Chính sự rền rĩ đã làm cho giọng bà góc cạnh, Paul nhủ thầm. Bà từng rền rĩ thậm chí khi còn là con trẻ. “Bà đã thấy ta tới đây,” Paul nói. “Nếu Stilgar chưa chấp thuận thì liệu ta có ở đây không?” Chàng quay về Otheym. “Ta mang gánh nặng nước cho ông, Otheym. Hãy yêu cầu ta.” Đây là lối nói thẳng thắn của dân Fremen giữa những người anh em ở sietch. Otheym gật đầu run rẩy, gần như là quá mức cho cái cổ khẳng khiu đó.