“Vậy là thần lại thấy Người lần nữa, Usul.” Giọng nói gọi tên thời bộ tộc của chàng rên rỉ run run, giọng của người lớn tuổi. Con mắt ủ rũ mờ đục ở nửa bên mặt bị hủy hoại đưa đi đưa lại bên trên các vết sẹo và lớp da ráp như giấy. Râu xám cứng tua tủa bên phía đó, và da hàm sần sùi. Miệng Otheym méo mó khi nói, khoảng trống để lộ những cái răng kim loại màu bạc. “Muad’dib luôn trả lời tiếng gọi của một Fedaykin,” Paul nói. Người phụ nữ trong bóng tối ô cửa cử động và nói: “Stilgar vẫn khoe khoang như vậy.” Bà bước vào chỗ sáng, phiên bản già hơn của nàng Lichna mà tên Diện Vũ đã sao chép. Paul nhớ lại rằng Otheym đã cưới hai chị em. Tóc bà xám, mũi sắc như mũi phù thủy.