Paul lờ những lời đó đi, tập trung vào những ngón tay mình đặt trên mặt phố. Chàng cảm thấy thứ đó lăn ầm ầm - sâu xuống... sâu xuống... “Mắt tôi!” có người hét lên. “Tôi không thấy gì hết!” Ai đó ở gần nó hơn mình, Paul nghĩ. Chàng vẫn thấy đoạn cuối của ngõ cụt khi nâng đầu lên, dù cảnh tượng mờ mờ trước mắt. Một vầng hào quang vàng đỏ bao phủ khu vực nơi từng là nhà của Otheym và các ngôi nhà kế cận. Những ngôi nhà kề bên vẽ nên đường nét tối sẫm khi chúng đổ sụp vào cái hố rực sáng.