Nàng thở sâu. “Nhà của ta.” Người ghola bỏ tay ra khỏi tay nàng, đứng một bên, giờ lại đứng kiên nhẫn, như thể đã bị tắt đi khi không được sử dụng. Tuy nhiên... anh ta quan sát. Chani do dự gần cửa vào tư thất, bối rối trước điều gì đó nàng không gọi được tên. Đây thực sự là nhà của nàng. Khi còn là trẻ con, nàng đã săn bọ cạp ở đây dưới ánh sáng từ quả đèn cầu. Nhưng có điều gì đó đã thay đổi... “Không phải Người nên vào khu ở của mình sao, Vương phi?” người ghola hỏi. Như thể bị lời anh ta kích thích, cơn co thắt sinh nở gợn lên trong bụng nàng. Nàng gắng không thể hiện điều đó. “Vương phi?” người ghola nói. “Tại sao Paul lại sợ cho ta khi sinh con?” nàng hỏi. “Lo sợ cho sự an toàn của Người là đương nhiên,” người ghola nói. Nàng đặt tay lên má chỗ bị cát làm ửng đỏ.