Đám thư ký và người phụ tá đã đem theo mùi hương của riêng họ vào môi trường này, mùi của thức ăn và quần áo, của đồ trang điểm ngoại lai. Họ tạo thành dòng mùi chảy ngầm ở đây. Chani lắc đầu, giấu nỗi thôi thúc muốn cười phá lên cay đắng. Thậm chí mùi cũng thay đổi khi Muad’dib xuất hiện! “Có những vấn đề cấp bách Bệ hạ không trì hoãn được,” người ghola nói, hiểu lầm sự do dự của nàng. “Rồi... rồi, ta hiểu. Ta cũng đến đây cùng đám người đó.” Giờ nhớ lại chuyến bay từ Arrakeen, nàng thừa nhận nàng không chờ đợi sẽ sống sót sau đó. Paul đã nhất quyết tự lái tàu chim của mình. Chàng đã lái máy bay tới đây mà không có mắt. Sau trải nghiệm đó, nàng biết chàng có làm gì cũng không thể khiến nàng ngạc nhiên được nữa. Lại một cơn đau khác lan ra trong bụng. Người ghola thấy hơi thở nàng nhỏ đi, má căng ra, anh hỏi: “Đã đến lúc rồi ư?” “Ta... phải, đến lúc rồi.” “Người không được chần chừ.” Anh nắm lấy tay nàng, giục nàng đi nhanh xuống sảnh.