Nhận thức của chàng bị nghiến chặt trong một cái cối xay tồi tệ, nó diễn lại cuộc đời chàng từ ký ức. Hai đứa bé? Chàng lại loạng choạng. Chani, Chani, chàng nghĩ. Không còn cách nào khác. Chani yêu dấu, hãy tin ta rằng cái chết này nhanh chóng hơn với nàng... và tử tế hơn. Lẽ ra chúng đã giữ con chúng ta làm con tin, trưng nàng ra trong cũi và hầm nô lệ, sỉ vả đổ tội cho nàng vì cái chết của ta. Bằng cách này... bằng cách này chúng ta tiêu diệt chúng và cứu những đứa con của chúng ta. Những đứa con? Chàng loạng choạng lần nữa. Ta đã cho phép điều này, chàng nghĩ. Ta nên thấy mình tội lỗi. Âm thanh ồn ào hỗn độn tràn ngập cái hang phía trước họ. Nó to dần lên đúng theo cách chàng nhớ nó to dần lên. Phải, đây là khuôn hình, khuôn hình không lay chuyển được, thậm chí dù có hai đứa bé.