“Chúng an toàn rồi.” “Bệ hạ,” Idaho thì thầm, “đó là một phần trong thị kiến của Người sao?” “Không.” Chàng vẫy tay về phía Idaho. “Cứ để nó vậy đi.” “Tha thứ cho em, Paul,” Alia nói. “Nhưng khi sinh vật đó nói họ có thể... làm phục sinh...” “Có những cái giá mà người nhà Atreides không thể trả,” Paul nói. “Em cũng biết vậy mà.” “Em biết,” nàng thở dài. “Nhưng em bị cám dỗ...” “Ai không bị cám dỗ chứ?” Paul hỏi. Chàng quay đi khỏi họ, sờ soạng đường tới tường, dựa vào tường và cố hiểu điều chàng đã làm. Như thế nào? Như thế nào? Đôi mắt trong khoang chăm trẻ! Chàng cảm thấy mình đang đứng cân bằng trên bờ của sự khám phá đáng sợ. “Cha, là mắt của con.”